Hôm nay tôi xin giới thiệu với các bạn đọc câu chuyện của riêng mình với Bánh Sừng Trâu và Croissant. Trong trí nhớ của tôi ngày còn nhỏ thì Bánh Sừng Trâu != Croissant mà chúng ta thường thấy bán ở các tiệm bánh lớn hay cả trong cửa hàng tiện lợi.
Bánh Sừng Trâu ngày còn nhỏ chị em tôi rất thích ăn có mùi bơ không quá rõ như bánh Croissant vì có lẽ nó là một biến thể Croissant của người Việt sáng tạọ từ phiên bản gốc mà những người Pháp mang qua từ thời thuộc địa chăng? Nhưng bù lại, Bánh Sừng Trâu là một loại bánh mì ngọt thơm ngon, nó không có nhiều lớp thấy được như phiên bản gốc mà bên ngoài hơi dầu và đặc ruột hơn (nhưng vẫn rất ngon). Những ai thế hệ 8x như tôi chắc vẫn còn nhớ rõ mùi vị đó. Đối với tôi, Bánh Sừng Trâu không đơn giản chỉ là một loại bánh, mà nó đã là một người bạn dễ thương, một phần ký ức của những ngày còn nhỏ được Mẹ thỉnh thoảng đi chợ hay đi công chuyện về mua cho hai chị em lùn xủn chúng tôi.
Tôi thật sự cũng không nhớ vì lý do gì mà bẵng đi một thời gian, tôi không ăn Bánh Sừng Trâu nữa - và cũng không thấy chỗ nào bán đúng loại bánh đó. Tôi bắt đầu thấy nhớ bạn ấy rất nhiều khi tình cờ nhìn thấy những chiếc bánh Croissant ở cửa hàng tiện lợi. Sau vẻ ngờ ngợ ban đầu, tôi quyết định mua về ăn thử. Cảm giác sau khi ăn lần đầu tiên là ngạc nhiên, vì nó có vẻ không có nhiều mối quan hệ bà con với Bánh Sừng Trâu ăn lúc nhỏ. Thay vì giống bánh mì ngọt và đặc ruột, Croissant nhẹ hơn nhiều vì ruột rỗng hơn và ngọt nhẹ cũng như thơm đậm mùi bơ.
Thế là ngay khi có dịp lên Youtube xem một video của chương trình Galileo về loại Croissant "ngon nhất thế giới", tôi lại biết thêm về thành phần và phương pháp làm bánh. Vì không phải là một chuyên viên làm bánh, có hiểu biết nhiều về các loại bột và công thức bánh, tôi chỉ muốn "kể lại" những điểm tôi thấy thú vị và đặc biệt. Thì ra quy trình làm bánh phức tạp hơn rất nhiều so với thành phẩm là chiếc Croissant đơn giản không nhân mà chúng ta thường thấy. Trước tiên bột được cán mỏng khoảng 1cm thành một miếng rất dài, rồi từ đó chia làm nhiều miếng khác nhau. Sau đó người thợ làm bánh để lên bơ lên trên, gấp hai cạnh lại rồi cho qua máy cán bột và quy trình cán gấp cứ diễn ra nhiều lần như thế, cho đến khi bơ và bột tạo thành một khối đồng nhất hoà quyện vào nhau. Sau đó bột được cho nghỉ rồi cắt thành những miếng hình tam giác dài. Ở bước cuối cùng để tạo hình chiếc Croissant mà chúng ta thấy, người thợ làm bánh sẽ kéo giãn miếng bột tam giác ra, rồi khéo léo cuộn nó lại để có hai đầu nhọn ra (2 cái sừng). Nghe có vẻ đơn giản nhưng đòi hỏi sự lành nghề của người thợ để không làm rách miếng bột và tạo nên một chiếc bánh có hình dáng tiêu chuẩn như chúng ta thấy sau khi nướng. Bột lại được cho nghỉ và sau đó nó sẽ tăng thể tích lên gấp 2 lần trước khi được phun lên một lớp trứng tiệt trùng theo phương pháp Pasteur. Và những bạn bánh sẽ được cho vào lò nướng. Sau cùng, chúng ta có được những chiếc Croissant hoàn hảo từ màu sắc bóng đẹp đến độ giòn của lớp vỏ bên ngoài cũng như mùi thơm ngon, mềm mại của lớp bánh bên trọng.
Và một điều thú vị nữa mà tôi muốn giới thiệu, đó là quê hương của bánh Croissant theo nhiều giai thoại không phải là nước Pháp mà là Áo. Một nàng công chúa Áo khi kết hôn cùng một vị vua Pháp đã mang nó theo đến đất nước này và nhanh chóng được yêu mến vô cùng. Tên gốc của nó ở Áo hay Đức là Kipferl hay Hörnchen. Hình dạng bánh làm chúng ta liên tưởng đến cái sừng hay mặt trăng lưỡi liềm. Giai thoại cũng nhắc đến việc một người thợ làm bánh ở Áo đã làm chiếc bánh để ăn mừng một trận thắng của quân Áo với quân Thổ Nhĩ Kỳ (Quốc kỳ Thổ Nhĩ Kỳ có hình mặt trăng lưỡi liềm và một ngôi sao).
Nhớ lắm chiếc Bánh Sừng Trâu Việt Nam ngày xưa! Nhưng cũng trong cuộc tìm kiếm người bạn cũ Bánh Sừng Trâu mà tôi có được một người bạn mới là Croissant thơm lừng mùi bơ, giòn bên ngoài và mềm bên trong.